CÂU CHUYỆN HÌNH ẢNH: Chuỗi phim Lars von Trier (Nhóm nghiên cứu phim-FSG)
admin
Thân mời các bạn đến buổi chiếu tuyển tác phẩm của Lars von Trier và thảo luận về ngôn ngữ phim Lars cùng Chu Hà Thanh. Chương trình nằm trong hoạt động CÂU CHUYỆN HÌNH ẢNH (Nhóm nghiên cứu phim-FSG).
Các tác phẩm cũng như hành động của Lars khá nhất quán trong cách phát triển và biểu hiện. Chúng xoay quanh một tổ hợp ám ảnh Lars dựng lên về bản thân. Tôi sẽ trình bày phân tích về các ám ảnh và phong cách tạo nặn chúng trong tác phẩm và hành động của ông. Tôi hình dung việc này sẽ giúp hiểu thêm tâm lí, ngôn ngữ và logic của một người mà tôi thấy đồng cảm mặc dù không quen biết. Tôi nghĩ đấy là một trong điều đáng yêu nhất của công việc sáng tạo. (Chu Hà Thanh)
Thời gian:
– Buổi 1: Chiếu phim “Dogville”, 18h, thứ 6, ngày 17/10/2014
– Buổi 2: Chiếu phim “Dancer in the Dark”, 14h30’, thứ 7, ngày 18/10/2014
Giới thiệu + Thảo luận về phim Lars von Trier.
Địa điểm: Văn phòng Hanoi DOCLAB, 56-58 Nguyễn Thái Học, Ba Đình, Hà Nội.
Về bộ phim “Dogville”:
It’s hard to start writing an introduction for a film that speaks for itself. Like any magnificent work, “Dogville” is a brilliantly constructed lie with just enough truth, haunting as hell. It is a masterful and effortless expression of cinema, a full invasion of time and an uninterrupted stream of consciousness, triggered by vision and sound. Lars has his way with the script, always with very clear character identities, extreme representations of stereotypes, put into a dilemma. Despite the dark themes of rape, ignorance and hypocrisy, the film is light and full of irony, not bitter irony but the kind of irony that is coldly realistic and full of self-aware. (Chu Hà Thanh)
Đặt bút viết giới thiệu cho một bộ phim mà bản thân nó tự có tiếng nói của mình luôn khó khăn. Giống như bất cứ tác phẩm tráng lệ nào, Dogville là một lời nói dối được tạo nặn xuất sắc với lượng sự thật vừa đủ, cùng nỗi ám ảnh như cõi ngục địa. Đó là một diễn đạt điện ảnh bậc thầy và thuần thục, ngập tràn thời gian cùng sự chảy trôi của dòng ý thức trong cuộc tạo nặn của hình ảnh và âm thanh. Lars có lối đi riêng khi xử lí kịch bản, luôn xây dựng những bản dạng nhân vật cực kì rõ ràng, sự tái hiện cực đoan các mẫu bản, rồi đưa vào một tình thế lưỡng nan. Bất chấp việc xoay quanh những chủ đề u ám về bạo lực, sự ngu muội và thói đạo đức giả, thì bộ phim vẫn sáng, đầy tính châm biếm, không phải sự châm biếm cay đắng mà một kiểu châm biếm hắt ra thứ hiện thực khắc nghiệt và đánh động sự tự ý thức.
Ngô Thanh: Tôi chưa hẳn là người gặp gỡ được với phim của Lars von Trier. Và thật thú vị, đáng yêu khi có cơ hội cùng xem và chuyện trò với một người tìm thấy chia sẻ ở thế giới ấy.