Hanoi DocLab và Viện Goethe Hà Nội vô cùng tự hào được giới thiệu đến khán giả chương trình Hanoi DocFest 2017 – phiên bản thứ năm của liên hoan phim hằng năm duy nhất ở Việt Nam dành riêng cho phim tài liệu sáng tạo và phim thể nghiệm độc lập. Tại Liên hoan phim Hanoi DocFest, chúng tôi tin vào điện ảnh với tiếng nói cá nhân và muốn mang lại cho người xem những tác phẩm độc lập mới của điện ảnh Việt Nam cũng như của điện ảnh khu vực và quốc tế, những tác phẩm mà ở đó chúng tôi nhìn thấy một sức sáng tạo dồi dào, một khả năng điện ảnh rộng mở, một cách thức tiếp cận mới, độc đáo, cho không chỉ những đề tài gần gũi mà cả những vấn đề xã hội rộng hơn.
Liên hoan phim năm nay có một sự thay đổi đặc biệt: chương trình kéo dài cả một tuần thay vì tập trung vào ba ngày cuối tuần như mọi năm nhằm mở ra thêm các không gian điện ảnh cũng như trình diện một góc nhìn toàn cảnh hơn cho người xem. Kết hợp với Mạng lưới Nghiên cứu Điện Ảnh Đông Nam Á, chúng tôi hân hạnh được đồng tổ chức chương trình hội thảo hai ngày mang tên “Không gian, thời gian và những xung động trong điện ảnh Đông Nam Á” với sự có mặt của những nhà làm phim, những khách mời chuyên gia như Philippa Lovatt, Gaik Khoo, Jasmine Trice, Mariam Lam, Hitomi Hasegawa, Sow-Yee Au, Davide Cazzaro, Merv Espina, Thaiddhi, cùng nhiều gương mặt của điện ảnh Việt Nam như Síu Phạm, Trương Minh Quý, Trần Ngọc Hiếu, Nguyễn Trinh Thi, Trần Duy Hưng, Trần Trung Hiếu… Và, cùng với Birgit Glombitza, giám đốc nghệ thuật của Liên hoan phim ngắn quốc tế Hamburg, chúng ta sẽ có ba buổi giới thiệu về những thực hành thẩm mĩ và chủ đề đương đại trong các liên hoan phim ngắn quốc tế.
Ngoài ra, chương trình năm nay còn bao gồm một lớp học 2 ngày về thu âm thực địa cùng với Ernst Karel, chuyên gia âm thanh đến từ Sensory Ethnography Lab của đại học Harvard, một cơ hội không thể bỏ qua cho những ai đang muốn tìm hiểu về thực hành âm thanh sáng tạo. Ba ngày cuối tuần, 10, 11 và 12 tháng 11, sẽ được dành riêng cho chương trình chiếu phim tuyển chọn theo hai chủ đề: “Khi đó và bây giờ” và “Chân dung”. Tại phòng chiếu phim, người xem sẽ bước vào hành trình trải dài qua nhiều vùng đất của Việt Nam, cao nguyên Gia Lai với “Sương lặn” – 1 dự án phim hợp tác giữa Art Labor Collective cùng Trương Quế Chi và Đỗ Văn Hoàng, sông nước Mê Kông với phim “Nắng bằng phẳng” của Lena Bùi, phố Khâm Thiên của Hà Nội trong phim “23 tháng 3” của Phạm Thị Hảo… và gặp gỡ nhiều thân phận con người: một người phiên dịch cho Uỷ ban nhập cư của Liên Hợp Quốc vào thập niên 60, một tù nhân trở lại gia đình sau 18 năm trong tù, những gia đình Bắc Trung Nam cùng sống với nhau ở một nhà trọ gần viện Nhi… họ là những mảnh ghép mà chúng tôi tin, ở một chừng mực nào đó, sẽ kể cho người xem câu chuyện về một Việt Nam mà chúng ta đang sống và từng ngày chứng kiến những biến động của nó.
Xin hẹn gặp mọi người tại Hanoi DocFest 2017, để cùng gặp gỡ và trò chuyện cùng các nhà làm phim trong, ngoài nước, và tham gia vào thời khắc hội tụ đầy ý nghĩa này của điện ảnh độc lập!
2017 hẳn đánh dấu một năm đặc biệt.
Trong quá trình Hanoi DocLab chuyển nhà khỏi cơ-sở-gần-thập-kỷ, phiên bản mới nhất của DocFest năm 2017 tăng gấp đôi phạm vi hoạt động. Mời chào độc giả làm quen với Hà Nội ĐôcPhêt – người anh em song sinh tinh quái của Hanoi DocFest; chương trình kéo dài suốt một tuần, khắp nhiều địa điểm song song, chạy cùng với các sự kiện nòng cốt của DocFest tại Viện Goethe.
Nằm ngoài các thay đổi về cơ cấu và áp lực hệ thống, ĐôcPhêt là một cuộc thăm dò các cửa ngõ tương lai của DocLab, cùng những tiềm năng lớn hơn cho hoạt động tập thể, phát triển từ gốc rễ.
Có thể nhận thấy rõ một sự cộng sinh, dù là vô tình hay hữu ý, giữa hội thảo chuyên đề do Mạng lưới Nghiên cứu Điện Ảnh Đông Nam Á (SEACRN) tổ chức năm nay – với chủ đề ‘Không gian, Thời gian, và Xung động trong Điện ảnh ĐNA’ – và chương trình ĐôcPhêt, với các điểm nổi bật bao gồm: Đội đặc nhiệm truy tích Kalampag (Kalampag Tracking Agency) – phần trình bày nhìn lại hơn ba mươi năm đầy sự kiện của các tác phẩm điện ảnh và video Philippines; một tuyển chọn phim từ Phòng nghiên cứu Dân tộc học Giác quan (SEL) của Đại học Harvard, với tính vật chất và lan toả của âm thanh trong các môi trường đô thị thế kỷ 21, hiện diện thông qua hình ảnh của bụi bặm và phá hủy; tác phẩm phim thể nghiệm “Chúng ta cóc cần âm nhạc đâu mà” khám phá sự điên rồ của quang cảnh âm nhạc tiếng ồn và môi trường xung quanh ở Tokyo; loạt phim gần đây của một trong những nghệ sĩ đi đầu trong thực hành hình ảnh chuyển động Đông Nam Á: Au Sow-Yee; Lau Kek Huat với phim ‘Absent without Leave’ và Đoàn Hồng Lê với ‘Lời cuối của cha’ khám phá lịch sử từ hai phía của Chiến tranh lạnh tại Đông Nam Á thông qua câu chuyện cá nhân của cha mình; buổi chiếu ra mắt phim “Người xây đất nước Campuchia” tại Việt Nam, một phim tài liệu về Vann Molyvann, người đã thực hành và dần hoạch định phong thái thiết kế kiến trúc của Campuchia sau độc lập; và nhiều phim tái chế rải rắc khắp chương trình.
Vượt ra ngoài khuôn khổ thường lệ của các buổi chiếu phim, liên hoan lần này còn triển lãm một tác phẩm sắp đặt video 5 kênh của Jamie Maxtone-Graham tại Nhà sàn Collective; một sắp đặt/hoà nhạc âm thanh của nhà nhân học âm thanh Ernst Karel tại VUI Studio; và 11 tiếng đồng hồ chạy loop của một chương trình bao gồm bộ phim dài ‘Manamakana’ và một chuỗi phim thể nghiệm Việt nam, tại không gian của Manzi Art Space.
Và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, theo truyền thống của DocFest, được giới thiệu trong chương trình sẽ là một loạt các gương mặt mới các nghệ sĩ phim tài liệu cá nhân và thể nghiệm Việt Nam. Ngoài các gương mặt quen thuộc từ những liên hoan trước, như Đỗ Văn Hoàng, Trương Quế Chi, Trương Minh Quý, Ngô Thanh, Tạ Minh Đức, Nguyễn Trinh Thi, hãy cùng chờ gặp những cái tên mới: Hải Yến, Huệ Nguyễn, Lê Xuân Tiến, Thịnh Nguyễn, Lê Đình Chung, Nguyễn Song, Vi Đỗ, và Trâm Lương.
17:00 - 19:00
19:20 - 21:30

Âm thanh 5.1, 33 phút
Tác phẩm âm thanh này được thu âm trong 4 tuần tại Chiang Mai, Thái lan, đầu năm 2014 — chỉ vài tháng trước cuộc đảo chính quân sự tại nước này. Tác phẩm ghi lại tiếng của những đối tượng phi nhân đã tham gia vào môi trường đô thị, đặc biệt là những chú chó, trong đối thoại với các khía cạnh mang tính tôn giáo và chính trị của cuộc sống tại thành phố này. Tác phẩm diễn biến trong một bối cảnh của chủ nghĩa dân tộc và quân sự hoá trong xã hội Thái Lan.

Âm thanh 4 kênh, 43 phút
Tác phẩm 4 kênh âm thanh này đã được thu âm với 4 kênh đồng bộ tại cơ sở phục hồi vật liệu (MRF) do Casella Waste Systems quản lý tại khu vực Charlestown ở miền Bắc Boston. Với sự thất bại của người Mỹ trong việc phân loại rác có thể tái chế, các cơ sở như thế này sẽ nhận được các thùng rác rác tái chế từ nhiều thành phố lân cận và các trường đại học, cần phải được phân loại. Được chuyển vào cơ sở bằng một mạng lưới các băng tải chồng chéo nhau, vật liệu được tách ra để tái chế bằng cách sử dụng các phương pháp tự động bao gồm trommels, màn hình đĩa, cảm biến quang học, các vụ nổ chính xác của khí nén, dòng xoáy, nam châm và một đội ngũ nhân viên lớn phần lớn phân loại vật liệu bằng tay.

10:00 - 18:00
11:00 - 22:00
2. VINA Experimenta (55’):
– Hạn làm nhà (3′, 2017, Tạ Minh Đức)
– Câu chuyện ngược phía đối diện (17’, 2016, Lê Đình Chung)
– No (6′, 2017, Lê Đình Chung)
– A í a (5′, 2016, Nguyễn Song)
– Vô đề (2’, 2017, Thịnh Nguyễn)
– Nước mơ (7′, 2016, Nguyễn Hải Yến)
– Vô đề (10′, 2016, Linh Khỉ)
– Nằm xuống nghỉ ngơi (6′, 2017, Lê Xuân Tiến)
11:00 - 17:00
17:30
19:15
2. Điểm đến cuối cùng (9’, 2008, dir. Philip Widmann)
Một người đàn ông đi du lịch Châu Âu. Không lâu sau, quân đội Mỹ tham gia chiến tranh mặt đất ở Việt Nam. Điểm Đến Cuối Cùng là một bộ phim 8mm nghiệp dư sáng tạo, quay năm 1964, lượm được ở Sài Gòn năm 2005 và được dựng bởi Widmann với một cảm nhận kịch tính.
3. Trong im lặng sự vật nói (21′, 2017, Trương Minh Quý)
Một tủ quần áo bằng gỗ đang cháy. Một người đàn ông và một phụ nữ đang nhìn vào một khối u có vẻ như ung thư trên cơ thể người đàn ông được phản ánh trong gương tủ quần áo. Ánh sáng đang yếu đi và ngọn lửa vẫn còn cháy.
“Trong phim ngắn này, tôi đặt một số cảnh quay đã được sử dụng từ bộ phim dài đầu tiên của mình (2016) với một cảnh quay khác năm 2015 để tạo ra một cách tiếp nhận vật chất hình ảnh một cách khác đi. Ở một khía cạnh nào đó, ta có thể gọi đây là một phim tái chế bởi ở đây nhà làm phim đã làm việc và tái tạo mới từ tác phẩm đã tồn tại từ trước của chính mình.”
4. Sương lặn (40’, 2017, dir. Đỗ Văn Hoàng & Trương Quế Chi)
“Sương lặn” là một tác phẩm, tuỳ thuộc vào từng ngữ cảnh, có thể được coi là một chuỗi các phim thể nghiệm được trình chiếu bằng một màn chiếu liên tiếp hoặc có thể được coi là một sắp đặt video với cấu trúc 6 màn hình trình chiếu. Bộ phim là một sự phản ánh mang tính chất vấn nhưng cũng hư cấu một cách nên thơ về những thay đổi nhanh chóng của môi trường, cảnh quan, các thói quen sống của con người và xã hội ở Tây Nguyên, Việt Nam. Chuỗi phim này bao gồm 6 phim nhỏ, dựa trên những thần thoại của Jrai về sự hoá thân sau khi chết. Thần thoại này mở ra một khung cảnh tự sự mở, và cũng như một ẩn dự về những sự biến đổi nghiễm nhiên của khu vực này trong thời kỳ hiện đại hoá và công nghiệp hoá, điều cũng xảy ra tương tự ở những khu vực khác tại Đông Nam Á.
Đây là một tác phẩm của Art Labor và được sáng tác bởi hai nhà làm phim Trương Quế Chi và Đỗ Văn Hoàng—mỗi người đã từng thực hiện các nghiên cứu cá nhân trong một thời gian dài về cảnh quan, tôn giáo, dân tộc học và thẩm mỹ ở Tây Nguyên. Tác phẩm này đã được công chiếu tại Centre Georges Pompidou vào tháng 10/2017 trong khuôn khổ triển lãm Cosmopolis.
10:00 - 18:00
17:30
2. Mười một người đàn ông (28’, 2016, Nguyễn Trinh Thi)
“Mười một người đàn ông” bao gồm các cảnh từ loạt phim truyện kinh điển Việt Nam, với nữ diễn viên chính là Như Quỳnh. Kéo dài ba thập niên cùng sự nghiệp diễn xuất huyền thoại của cô, hầu hết các bộ phim được nghệ sĩ sang hợp – từ 1966 đến 2000 – đều do hãng phim truyện Việt Nam sản xuất.
Văn bản của phim được chuyển thể từ “Mười Một Người Con Trai”, một truyện ngắn của Franz Kafka xuất bản lần đầu năm 1919, được bắt đầu với một người cha tuyên bố: “Tôi có mười một người con trai”, sau đó miêu tả từng đứa con một cách sắc nhọn, có phần mỉa mai. Truyền dịch tiếng nói của người cha từ câu chuyện của Kafka, bộ phim bắt đầu với một phụ nữ mở lời: “Tôi có mười một người đàn ông”.
19:00
09:30 - 16:30
19:00
17:30
2. Một cái chết (14’, 2017, Nguyễn Thị Huệ)
Một cánh đồng bát ngát. Một thông báo. Một cuộc chạy trốn bế tắc. Một cái chết.
3. Untitled.mp4 (15’, 2017, Lê Xuân Tiến)
Một phim found footage với chất liệu là những video trôi nổi trên Internet, khám phá những trạng huống đã xảy ra, đang xảy ra và có khả năng xảy ra.
4. Quãng âm, đoạn hình, dải ngữ nghĩa (23′, 2017, Ngô Thị Thanh)
Một thế giới phim ảnh mong manh, nổi lênh qua những quãng âm, đoạn hình dập dờn ngữ nghĩa. Sự ăn bắt vào khung cảnh đời sống, suy nghĩ con người, cơn mưa… dường như chỉ kịp neo lại đôi dư ba vang động của cõi “vết chim di” rồi thoắt tan theo đôi cánh vẫy bướm đậu nơi nao.
20:00
Au Sow Yee sinh ra và lớn lên ở Malaysia, hiện tại cô đang làm việc ở Đài Bắc và Kuala Lumpur. Sow Yee nhận bằng M.F.A từ Viện Nghệ thuật San Francisco (Hoa Kỳ), chuyên ngành làm phim thể nghiệm và Đại học Nghệ thuật Quốc gia Đài Bắc, chuyên ngành Nghệ thuật Truyền thông Mới. Các tác phẩm của cô tập trung chủ yếu vào việc thẩm vấn, khám phá cũng như mở rộng quan hệ giữa hình ảnh, sáng tác hình ảnh, lịch sử, chính trị và quyền lực thông qua sắp đặt video và các phương tiện khác. Các tác phẩm gần đây của Sow Yee tập trung vào lịch sử tưởng tượng lại của Malaysia, Đông Nam Á và khu vực liên quan đến các nhận thức và ý thức hệ bị ràng buộc bởi Chiến tranh Lạnh. Đồng thời, cô cũng tiếp tục quan tâm đến cơ chế của hoạt động sáng tác hình ảnh, và tạo ra trình diễn điện ảnh trực tiếp bằng cơ chế tự tạo cá nhân và máy chiếu phim cơ. Tác phẩm của Sow Yee được trưng bày tại MMCA (Seoul), Bảo tàng Nghệ thuật Mori (Tokyo), HKW (Berlin), Bảo tàng Nghệ thuật Rockbund (Thượng Hải), vv. Sow Yee đồng sáng lập và đồng giám tuyển cho KLEX (Kuala Lumpur Experimental Film and Video Festival/Liên hoan Film và Video Thể nghiệm Kuala Lumpur) năm 2010, 2011 và 2016. Cô cũng là một trong những người viết khách mời của tạp chí online No Man’s Land và đồng sáng lập Thư viện và Cộng đồng Rumah Attap tại Kuala Lumpur vào năm 2017.
11:00 - 17:00
09:00 - 16:30
17:00
19:00
20:00

Khi mẹ có thay đổi trong cuộc sống riêng, Giang tạm thời về ở nhà cô Mười nghỉ ngơi trong mấy tháng hè.
Theo anh chị em họ và hàng xóm trải nghiệm những trò của nông thôn: bắt ếch, chơi đố,nấu nướng, hội hè cũng làm Giang quên bớt lo lắng riêng tư và cả cái nắng miền Tây oibức. Thấy Cô Mười đã 60 tuổi, hàng ngày cứ luẩn quẩn chăm sóc đàn gia súc, Giang muốn thử xắn tay giúp cô.
Bộ phim được thể hiện dưới góc nhìn của Giang, kết hợp giữa phương thức tài liệu và hư cấu. Qua việc phát triển mối quan hệ giữa Giang với cô Mười và hàng xóm, câu chuyện mang đến cảm nhận về một nhịp sống nhẹ nhàng của vùng nông thôn miền Nam, sự gắn bó giữa con người và động vật, sự chuyển đổi từ phương thức chăn nuôi gia súc kiểu truyền thống đến sự phụ thuộc vào thức ăn công nghiệp, mối quan tâm xung quanh chuyện thực phẩm an toàn, và góc nhìn của một gia đình tiêu biểu ở đồng bằng sông CửuLong.

'Sương lặn' là một tác phẩm, tuỳ thuộc vào từng ngữ cảnh, có thể được coi là một chuỗi các phim thể nghiệm được trình chiếu bằng một màn chiếu liên tiếp hoặc có thể được coi là một sắp đặt video với cấu trúc 6 màn hình trình chiếu. Bộ phim là một sự phản ánh mang tính chất vấn nhưng cũng hư cấu một cách nên thơ về những thay đổi nhanh chóng của môi trường, cảnh quan, các thói quen sống của con người và xã hội ở Tây Nguyên, Việt Nam. Chuỗi phim này bao gồm 6 phim nhỏ, dựa trên những thần thoại của Jrai về sự hoá thân sau khi chết. Thần thoại này mở ra một khung cảnh tự sự mở, và cũng như một ẩn dự về những sự biến đổi nghiễm nhiên của khu vực này trong thời kỳ hiện đại hoá và công nghiệp hoá, điều cũng xảy ra tương tự ở những khu vực khác tại Đông Nam Á.
Đây là một tác phẩm của Art Labor và được sáng tác bởi hai nhà làm phim Trương Quế Chi và Đỗ Văn Hoàng—mỗi người đã từng thực hiện các nghiên cứu cá nhân trong một thời gian dài về cảnh quan, tôn giáo, dân tộc học và thẩm mỹ ở Tây Nguyên. Tác phẩm này đã được công chiếu tại Centre Georges Pompidou vào tháng 10/2017 trong khuôn khổ triển lãm Cosmopolis.
10:00 - 12:00

Một tập thể những con người nghèo khổ đến từ nhiều vùng miền cùng ở trọ trong một khu ổ chuột tồi tàn để chữa bệnh cho con. Cuộc sống là cuộc tranh đấu vật lộn giữa thiếu thốn vật chất, bệnh tật thể xác, áp lực tinh thần... Bộ phim ghi lại bức tranh cuộc sống của những con người không ngừng đấu tranh trước bệnh tật.

Nhiều người tìm đến trung tâm Inner Space để tìm phương thuốc chữa lành cho những tổn thương về tâm hồn mình. Mỗi người trong số họ đều đã và đang trải qua những biến cố, thăng trầm trong cuộc sống. Bộ phim là những chia sẻ chân thành của những người trong cuộc.
17:00 - 19:00
20:00 - 22:00
13:00
2. Lời cuối của cha (69’, 2016, dir. Đoàn Hồng Lê)
Cha của đạo diễn đang bắt đầu có dấu hiệu của chứng Alzheimer. Ông quên mất những điều đang xảy ra, nhưng lại nhớ như in những kỉ niệm từ xa lắm. Cuộc sống hiện tại cứ tiếp diễn, nhưng ông thì dừng lại, với từng đó kỉ niệm từ thời của ông.
Trong những ngày cuối đời, ông vật lộn để giữ lại ý thức hệ cộng sản trong ngần của mình, dù hiện thực của Việt Nam giờ đây đã khác xa những gì ông tưởng tượng ra khi tham gia vào cuộc cách mạng cách đây 70 năm. Thật là một bi kịch của thế hệ ông, những người đã dành cả cuộc đời đấu tranh chống Pháp và Mỹ. Đây là câu chuyện về một linh hồn đang dần biến mất của thế hệ cộng sản và khủng hoảng niềm tin của Việt Nam hiện tại.
15:00
2. Bắt đầu từ nay (34’, 2017, dir. Vi Đỗ)
“Bắt đầu từ nay” cố gắng tìm hiểu lịch sử những người tị nạn Việt Nam ở Hồng Kông và mối quan hệ giữa chính trị và cuộc khủng hoảng tị nạn trong bối cảnh của chính sách nhập cư ở Hồng Kông đối với người Việt Nam ngày nay. Bộ phim bắt đầu với một cuộc trò chuyện được ghi âm bí mật giữa người làm phim và một nhân viên Sở Di Trú, mà trong đối thoại này nhà làm phim đã chịu phiền toái do cách thức quan liêu điển hình. Bộ phim mở ra câu chuyện lịch sử của thuyền nhân Việt Nam, từ đầu những năm 70 cho đến năm 2000.
Nhà làm phim thực hiện các cuộc phỏng vấn và trò chuyện với người tị nạn và người không-tị-nạn Việt Nam, cũng như các nhà chức trách Hồng Kông và các học giả. Sau đó, bộ phim là một cách đánh giá lại định nghĩa thể chế về “người tị nạn” trong suốt quá trình xung đột chính trị-xã hội trong lịch sử. Bộ phim cũng là một biểu hiện của mối quan hệ phức tạp giữa nhà làm phim và Hồng Kông, nơi mà cô ấy muốn gọi là nhà.
3. Thập kỷ 70 là mỗi ngày (15’, 2018, dir. Nguyễn Trinh Thi)
17:00
13:00
14:30
2. Đơn dòng (23’, 2014, Pawel Wojtasik, Toby Kim Lee & Ernst Karel)
“Đơn dòng” xem xét kỹ lưỡng vấn đề chất thải, thông qua thăm dò thị giác và âm thanh của một cơ sở tái chế. Tiêu đề gợi ý đến phương pháp tái chế “đơn dòng”, trong đó tất cả các loại rác tái chế ban đầu được tập hợp lại và sau đó sắp xếp tại cơ sở chuyên biệt. Với Đơn Dòng, người xem nhập vào một trong những cơ sở phục hồi vật liệu lớn nhất ở Mỹ. Bên trong một tòa nhà đồ sộ tựa hang động, một liên hợp máy móc chạy chính xác như đồng hồ, phân loại một dòng đều đều những thuỷ tinh, kim loại, giấy và nhựa dẻo trên băng chuyền chằng chéo qua không gian, chấm phá bởi công nhân mặc áo khoác màu neon. Chuyển động xen dệt của người và máy sản xuất ra âm thanh và hình ảnh áp đảo, nhưng đẹp mắt, và thậm chí soi lộ. Làm mờ ranh giới giữa cách nhìn quan sát và trừu tượng, Đơn Dòng là một thiền định về văn hoá dư thừa của xã hội và những hệ quả.
17:00
18:30 - 20:30
10:00 - 12:00

Bộ phim tài liệu mô tả cuộc sống hằng ngày của ông Điều - người từng làm phiên dịch tự do ở Cao uỷ Nhân quyền Liên Hợp Quốc trong những năm 1960 - trong khung cảnh thành phố Hà Nội bận rộn. Ông sống một cuộc sống bình lặng trong ngôi nhà với chiếc cửa gỗ màu xanh ở góc một con phố tấp nập. Làm việc rất chăm chỉ, dịch những quyển sách mình thích, ông Điều lại không bao giờ cố xuất bản những quyển sách đó cả.

``Gã cô độc`` là bộ phim tài liệu ngắn về một góc cuộc sống của nghệ sĩ guitar cô độc Thành Đà Nẵng. Anh có một năng khiếu và niềm say mê đặc biệt dành cho âm nhạc, tới mức hy sinh hạnh phúc gia đình. Hành trình phim còn là những tâm sự, về cách mà một người đàn ông trung niên lạc lõng giữa cuộc đời, xoay xở với cuộc sống thường nhật.
18:00 - 19:00

Một triết gia người Nhật viết thư cho đồng nghiệp nổi tiếng người Đức của mình. Ông hỏi người bạn Đức này về lời khuyên dành cho người Nhật về cách đối xử với sự tràn lan của công nghệ trong đời sống hiện đại. Hơn 50 năm sau, vấn đề y change vẫn đang được thảo luận trong giới trí thức và các kĩ sư. Thật khó để có thể hiểu trọn vẹn làm sao con người và công nghệ có thể tiếp tục cùng tồn tại. Dù viện tới những điều vặt vãnh trong sinh học, lịch sử thần thoại hay điểm lại những giấc mơ, họ cũng chẳng nhìn ra các vấn đề rõ hơn chút nào. Giữa những hình ảnh đầy nhiều của bộ phim ta thấy xuất hiện những quang cảnh từ một thời gian không tỏ rõ, thường xuyên bị ngập úng trong nước hay là trong sự ồn ào lộn xộn của một dàn người chơi kèn đồng. Những sự khó kiểm soát ấy tự dưng lại tìm được cách để đi vào một thế giới đang cố gắng giảm thiểu tối đa rủi ro và tạo ra nhiều hiểm nguy mới.
19:00
17:00 - 19:00
19:20 - 21:30

Âm thanh 5.1, 33 phút
Tác phẩm âm thanh này được thu âm trong 4 tuần tại Chiang Mai, Thái lan, đầu năm 2014 — chỉ vài tháng trước cuộc đảo chính quân sự tại nước này. Tác phẩm ghi lại tiếng của những đối tượng phi nhân đã tham gia vào môi trường đô thị, đặc biệt là những chú chó, trong đối thoại với các khía cạnh mang tính tôn giáo và chính trị của cuộc sống tại thành phố này. Tác phẩm diễn biến trong một bối cảnh của chủ nghĩa dân tộc và quân sự hoá trong xã hội Thái Lan.

Âm thanh 4 kênh, 43 phút
Tác phẩm 4 kênh âm thanh này đã được thu âm với 4 kênh đồng bộ tại cơ sở phục hồi vật liệu (MRF) do Casella Waste Systems quản lý tại khu vực Charlestown ở miền Bắc Boston. Với sự thất bại của người Mỹ trong việc phân loại rác có thể tái chế, các cơ sở như thế này sẽ nhận được các thùng rác rác tái chế từ nhiều thành phố lân cận và các trường đại học, cần phải được phân loại. Được chuyển vào cơ sở bằng một mạng lưới các băng tải chồng chéo nhau, vật liệu được tách ra để tái chế bằng cách sử dụng các phương pháp tự động bao gồm trommels, màn hình đĩa, cảm biến quang học, các vụ nổ chính xác của khí nén, dòng xoáy, nam châm và một đội ngũ nhân viên lớn phần lớn phân loại vật liệu bằng tay.

10:00 - 18:00
11:00 - 22:00
2. VINA Experimenta (55’):
– Hạn làm nhà (3′, 2017, Tạ Minh Đức)
– Câu chuyện ngược phía đối diện (17’, 2016, Lê Đình Chung)
– No (6′, 2017, Lê Đình Chung)
– A í a (5′, 2016, Nguyễn Song)
– Vô đề (2’, 2017, Thịnh Nguyễn)
– Nước mơ (7′, 2016, Nguyễn Hải Yến)
– Vô đề (10′, 2016, Linh Khỉ)
– Nằm xuống nghỉ ngơi (6′, 2017, Lê Xuân Tiến)
11:00 - 17:00
17:30
19:15
2. Điểm đến cuối cùng (9’, 2008, dir. Philip Widmann)
Một người đàn ông đi du lịch Châu Âu. Không lâu sau, quân đội Mỹ tham gia chiến tranh mặt đất ở Việt Nam. Điểm Đến Cuối Cùng là một bộ phim 8mm nghiệp dư sáng tạo, quay năm 1964, lượm được ở Sài Gòn năm 2005 và được dựng bởi Widmann với một cảm nhận kịch tính.
3. Trong im lặng sự vật nói (21′, 2017, Trương Minh Quý)
Một tủ quần áo bằng gỗ đang cháy. Một người đàn ông và một phụ nữ đang nhìn vào một khối u có vẻ như ung thư trên cơ thể người đàn ông được phản ánh trong gương tủ quần áo. Ánh sáng đang yếu đi và ngọn lửa vẫn còn cháy.
“Trong phim ngắn này, tôi đặt một số cảnh quay đã được sử dụng từ bộ phim dài đầu tiên của mình (2016) với một cảnh quay khác năm 2015 để tạo ra một cách tiếp nhận vật chất hình ảnh một cách khác đi. Ở một khía cạnh nào đó, ta có thể gọi đây là một phim tái chế bởi ở đây nhà làm phim đã làm việc và tái tạo mới từ tác phẩm đã tồn tại từ trước của chính mình.”
4. Sương lặn (40’, 2017, dir. Đỗ Văn Hoàng & Trương Quế Chi)
“Sương lặn” là một tác phẩm, tuỳ thuộc vào từng ngữ cảnh, có thể được coi là một chuỗi các phim thể nghiệm được trình chiếu bằng một màn chiếu liên tiếp hoặc có thể được coi là một sắp đặt video với cấu trúc 6 màn hình trình chiếu. Bộ phim là một sự phản ánh mang tính chất vấn nhưng cũng hư cấu một cách nên thơ về những thay đổi nhanh chóng của môi trường, cảnh quan, các thói quen sống của con người và xã hội ở Tây Nguyên, Việt Nam. Chuỗi phim này bao gồm 6 phim nhỏ, dựa trên những thần thoại của Jrai về sự hoá thân sau khi chết. Thần thoại này mở ra một khung cảnh tự sự mở, và cũng như một ẩn dự về những sự biến đổi nghiễm nhiên của khu vực này trong thời kỳ hiện đại hoá và công nghiệp hoá, điều cũng xảy ra tương tự ở những khu vực khác tại Đông Nam Á.
Đây là một tác phẩm của Art Labor và được sáng tác bởi hai nhà làm phim Trương Quế Chi và Đỗ Văn Hoàng—mỗi người đã từng thực hiện các nghiên cứu cá nhân trong một thời gian dài về cảnh quan, tôn giáo, dân tộc học và thẩm mỹ ở Tây Nguyên. Tác phẩm này đã được công chiếu tại Centre Georges Pompidou vào tháng 10/2017 trong khuôn khổ triển lãm Cosmopolis.
10:00 - 18:00
17:30
2. Mười một người đàn ông (28’, 2016, Nguyễn Trinh Thi)
“Mười một người đàn ông” bao gồm các cảnh từ loạt phim truyện kinh điển Việt Nam, với nữ diễn viên chính là Như Quỳnh. Kéo dài ba thập niên cùng sự nghiệp diễn xuất huyền thoại của cô, hầu hết các bộ phim được nghệ sĩ sang hợp – từ 1966 đến 2000 – đều do hãng phim truyện Việt Nam sản xuất.
Văn bản của phim được chuyển thể từ “Mười Một Người Con Trai”, một truyện ngắn của Franz Kafka xuất bản lần đầu năm 1919, được bắt đầu với một người cha tuyên bố: “Tôi có mười một người con trai”, sau đó miêu tả từng đứa con một cách sắc nhọn, có phần mỉa mai. Truyền dịch tiếng nói của người cha từ câu chuyện của Kafka, bộ phim bắt đầu với một phụ nữ mở lời: “Tôi có mười một người đàn ông”.
19:00
09:30 - 16:30
19:00
17:30
2. Một cái chết (14’, 2017, Nguyễn Thị Huệ)
Một cánh đồng bát ngát. Một thông báo. Một cuộc chạy trốn bế tắc. Một cái chết.
3. Untitled.mp4 (15’, 2017, Lê Xuân Tiến)
Một phim found footage với chất liệu là những video trôi nổi trên Internet, khám phá những trạng huống đã xảy ra, đang xảy ra và có khả năng xảy ra.
4. Quãng âm, đoạn hình, dải ngữ nghĩa (23′, 2017, Ngô Thị Thanh)
Một thế giới phim ảnh mong manh, nổi lênh qua những quãng âm, đoạn hình dập dờn ngữ nghĩa. Sự ăn bắt vào khung cảnh đời sống, suy nghĩ con người, cơn mưa… dường như chỉ kịp neo lại đôi dư ba vang động của cõi “vết chim di” rồi thoắt tan theo đôi cánh vẫy bướm đậu nơi nao.
20:00
Au Sow Yee sinh ra và lớn lên ở Malaysia, hiện tại cô đang làm việc ở Đài Bắc và Kuala Lumpur. Sow Yee nhận bằng M.F.A từ Viện Nghệ thuật San Francisco (Hoa Kỳ), chuyên ngành làm phim thể nghiệm và Đại học Nghệ thuật Quốc gia Đài Bắc, chuyên ngành Nghệ thuật Truyền thông Mới. Các tác phẩm của cô tập trung chủ yếu vào việc thẩm vấn, khám phá cũng như mở rộng quan hệ giữa hình ảnh, sáng tác hình ảnh, lịch sử, chính trị và quyền lực thông qua sắp đặt video và các phương tiện khác. Các tác phẩm gần đây của Sow Yee tập trung vào lịch sử tưởng tượng lại của Malaysia, Đông Nam Á và khu vực liên quan đến các nhận thức và ý thức hệ bị ràng buộc bởi Chiến tranh Lạnh. Đồng thời, cô cũng tiếp tục quan tâm đến cơ chế của hoạt động sáng tác hình ảnh, và tạo ra trình diễn điện ảnh trực tiếp bằng cơ chế tự tạo cá nhân và máy chiếu phim cơ. Tác phẩm của Sow Yee được trưng bày tại MMCA (Seoul), Bảo tàng Nghệ thuật Mori (Tokyo), HKW (Berlin), Bảo tàng Nghệ thuật Rockbund (Thượng Hải), vv. Sow Yee đồng sáng lập và đồng giám tuyển cho KLEX (Kuala Lumpur Experimental Film and Video Festival/Liên hoan Film và Video Thể nghiệm Kuala Lumpur) năm 2010, 2011 và 2016. Cô cũng là một trong những người viết khách mời của tạp chí online No Man’s Land và đồng sáng lập Thư viện và Cộng đồng Rumah Attap tại Kuala Lumpur vào năm 2017.
11:00 - 17:00
09:00 - 16:30
17:00
19:00
20:00

Khi mẹ có thay đổi trong cuộc sống riêng, Giang tạm thời về ở nhà cô Mười nghỉ ngơi trong mấy tháng hè.
Theo anh chị em họ và hàng xóm trải nghiệm những trò của nông thôn: bắt ếch, chơi đố,nấu nướng, hội hè cũng làm Giang quên bớt lo lắng riêng tư và cả cái nắng miền Tây oibức. Thấy Cô Mười đã 60 tuổi, hàng ngày cứ luẩn quẩn chăm sóc đàn gia súc, Giang muốn thử xắn tay giúp cô.
Bộ phim được thể hiện dưới góc nhìn của Giang, kết hợp giữa phương thức tài liệu và hư cấu. Qua việc phát triển mối quan hệ giữa Giang với cô Mười và hàng xóm, câu chuyện mang đến cảm nhận về một nhịp sống nhẹ nhàng của vùng nông thôn miền Nam, sự gắn bó giữa con người và động vật, sự chuyển đổi từ phương thức chăn nuôi gia súc kiểu truyền thống đến sự phụ thuộc vào thức ăn công nghiệp, mối quan tâm xung quanh chuyện thực phẩm an toàn, và góc nhìn của một gia đình tiêu biểu ở đồng bằng sông CửuLong.

'Sương lặn' là một tác phẩm, tuỳ thuộc vào từng ngữ cảnh, có thể được coi là một chuỗi các phim thể nghiệm được trình chiếu bằng một màn chiếu liên tiếp hoặc có thể được coi là một sắp đặt video với cấu trúc 6 màn hình trình chiếu. Bộ phim là một sự phản ánh mang tính chất vấn nhưng cũng hư cấu một cách nên thơ về những thay đổi nhanh chóng của môi trường, cảnh quan, các thói quen sống của con người và xã hội ở Tây Nguyên, Việt Nam. Chuỗi phim này bao gồm 6 phim nhỏ, dựa trên những thần thoại của Jrai về sự hoá thân sau khi chết. Thần thoại này mở ra một khung cảnh tự sự mở, và cũng như một ẩn dự về những sự biến đổi nghiễm nhiên của khu vực này trong thời kỳ hiện đại hoá và công nghiệp hoá, điều cũng xảy ra tương tự ở những khu vực khác tại Đông Nam Á.
Đây là một tác phẩm của Art Labor và được sáng tác bởi hai nhà làm phim Trương Quế Chi và Đỗ Văn Hoàng—mỗi người đã từng thực hiện các nghiên cứu cá nhân trong một thời gian dài về cảnh quan, tôn giáo, dân tộc học và thẩm mỹ ở Tây Nguyên. Tác phẩm này đã được công chiếu tại Centre Georges Pompidou vào tháng 10/2017 trong khuôn khổ triển lãm Cosmopolis.
10:00 - 12:00

Một tập thể những con người nghèo khổ đến từ nhiều vùng miền cùng ở trọ trong một khu ổ chuột tồi tàn để chữa bệnh cho con. Cuộc sống là cuộc tranh đấu vật lộn giữa thiếu thốn vật chất, bệnh tật thể xác, áp lực tinh thần... Bộ phim ghi lại bức tranh cuộc sống của những con người không ngừng đấu tranh trước bệnh tật.

Nhiều người tìm đến trung tâm Inner Space để tìm phương thuốc chữa lành cho những tổn thương về tâm hồn mình. Mỗi người trong số họ đều đã và đang trải qua những biến cố, thăng trầm trong cuộc sống. Bộ phim là những chia sẻ chân thành của những người trong cuộc.
17:00 - 19:00
20:00 - 22:00
13:00
2. Lời cuối của cha (69’, 2016, dir. Đoàn Hồng Lê)
Cha của đạo diễn đang bắt đầu có dấu hiệu của chứng Alzheimer. Ông quên mất những điều đang xảy ra, nhưng lại nhớ như in những kỉ niệm từ xa lắm. Cuộc sống hiện tại cứ tiếp diễn, nhưng ông thì dừng lại, với từng đó kỉ niệm từ thời của ông.
Trong những ngày cuối đời, ông vật lộn để giữ lại ý thức hệ cộng sản trong ngần của mình, dù hiện thực của Việt Nam giờ đây đã khác xa những gì ông tưởng tượng ra khi tham gia vào cuộc cách mạng cách đây 70 năm. Thật là một bi kịch của thế hệ ông, những người đã dành cả cuộc đời đấu tranh chống Pháp và Mỹ. Đây là câu chuyện về một linh hồn đang dần biến mất của thế hệ cộng sản và khủng hoảng niềm tin của Việt Nam hiện tại.
15:00
2. Bắt đầu từ nay (34’, 2017, dir. Vi Đỗ)
“Bắt đầu từ nay” cố gắng tìm hiểu lịch sử những người tị nạn Việt Nam ở Hồng Kông và mối quan hệ giữa chính trị và cuộc khủng hoảng tị nạn trong bối cảnh của chính sách nhập cư ở Hồng Kông đối với người Việt Nam ngày nay. Bộ phim bắt đầu với một cuộc trò chuyện được ghi âm bí mật giữa người làm phim và một nhân viên Sở Di Trú, mà trong đối thoại này nhà làm phim đã chịu phiền toái do cách thức quan liêu điển hình. Bộ phim mở ra câu chuyện lịch sử của thuyền nhân Việt Nam, từ đầu những năm 70 cho đến năm 2000.
Nhà làm phim thực hiện các cuộc phỏng vấn và trò chuyện với người tị nạn và người không-tị-nạn Việt Nam, cũng như các nhà chức trách Hồng Kông và các học giả. Sau đó, bộ phim là một cách đánh giá lại định nghĩa thể chế về “người tị nạn” trong suốt quá trình xung đột chính trị-xã hội trong lịch sử. Bộ phim cũng là một biểu hiện của mối quan hệ phức tạp giữa nhà làm phim và Hồng Kông, nơi mà cô ấy muốn gọi là nhà.
3. Thập kỷ 70 là mỗi ngày (15’, 2018, dir. Nguyễn Trinh Thi)
17:00
13:00
14:30
2. Đơn dòng (23’, 2014, Pawel Wojtasik, Toby Kim Lee & Ernst Karel)
“Đơn dòng” xem xét kỹ lưỡng vấn đề chất thải, thông qua thăm dò thị giác và âm thanh của một cơ sở tái chế. Tiêu đề gợi ý đến phương pháp tái chế “đơn dòng”, trong đó tất cả các loại rác tái chế ban đầu được tập hợp lại và sau đó sắp xếp tại cơ sở chuyên biệt. Với Đơn Dòng, người xem nhập vào một trong những cơ sở phục hồi vật liệu lớn nhất ở Mỹ. Bên trong một tòa nhà đồ sộ tựa hang động, một liên hợp máy móc chạy chính xác như đồng hồ, phân loại một dòng đều đều những thuỷ tinh, kim loại, giấy và nhựa dẻo trên băng chuyền chằng chéo qua không gian, chấm phá bởi công nhân mặc áo khoác màu neon. Chuyển động xen dệt của người và máy sản xuất ra âm thanh và hình ảnh áp đảo, nhưng đẹp mắt, và thậm chí soi lộ. Làm mờ ranh giới giữa cách nhìn quan sát và trừu tượng, Đơn Dòng là một thiền định về văn hoá dư thừa của xã hội và những hệ quả.
17:00
18:30 - 20:30
10:00 - 12:00

Bộ phim tài liệu mô tả cuộc sống hằng ngày của ông Điều - người từng làm phiên dịch tự do ở Cao uỷ Nhân quyền Liên Hợp Quốc trong những năm 1960 - trong khung cảnh thành phố Hà Nội bận rộn. Ông sống một cuộc sống bình lặng trong ngôi nhà với chiếc cửa gỗ màu xanh ở góc một con phố tấp nập. Làm việc rất chăm chỉ, dịch những quyển sách mình thích, ông Điều lại không bao giờ cố xuất bản những quyển sách đó cả.

``Gã cô độc`` là bộ phim tài liệu ngắn về một góc cuộc sống của nghệ sĩ guitar cô độc Thành Đà Nẵng. Anh có một năng khiếu và niềm say mê đặc biệt dành cho âm nhạc, tới mức hy sinh hạnh phúc gia đình. Hành trình phim còn là những tâm sự, về cách mà một người đàn ông trung niên lạc lõng giữa cuộc đời, xoay xở với cuộc sống thường nhật.
18:00 - 19:00

Một triết gia người Nhật viết thư cho đồng nghiệp nổi tiếng người Đức của mình. Ông hỏi người bạn Đức này về lời khuyên dành cho người Nhật về cách đối xử với sự tràn lan của công nghệ trong đời sống hiện đại. Hơn 50 năm sau, vấn đề y change vẫn đang được thảo luận trong giới trí thức và các kĩ sư. Thật khó để có thể hiểu trọn vẹn làm sao con người và công nghệ có thể tiếp tục cùng tồn tại. Dù viện tới những điều vặt vãnh trong sinh học, lịch sử thần thoại hay điểm lại những giấc mơ, họ cũng chẳng nhìn ra các vấn đề rõ hơn chút nào. Giữa những hình ảnh đầy nhiều của bộ phim ta thấy xuất hiện những quang cảnh từ một thời gian không tỏ rõ, thường xuyên bị ngập úng trong nước hay là trong sự ồn ào lộn xộn của một dàn người chơi kèn đồng. Những sự khó kiểm soát ấy tự dưng lại tìm được cách để đi vào một thế giới đang cố gắng giảm thiểu tối đa rủi ro và tạo ra nhiều hiểm nguy mới.
19:00